Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012

Có cái chớp mắt, đã nghìn năm trôi

 Hôm nay, lòng thật sự buồn. Muốn nhắn tin cho 1 ai đó, muốn có người ngồi bên cạnh chẳng làm gì cả, chỉ lặng lẽ bên cạnh mình thôi, muốn đi đâu đó ngồi uống thật say, rốt cuộc không làm gì cả. Điện thoại cầm lên lại đặt xuống, YM bật lên inv ngồi nhìn các nick rồi lại out. Và lóc cóc vào đây ngồi gõ.
Mình đã không giấu nổi sự sững sờ khi vào Fb của người ta thấy hình cô dâu tương lai. Cũng dễ hiểu thôi mà khi gần 2 năm đã trôi qua, và với con người đó, tìm đc 1 người con gái vẹn toàn để ở bên cạnh là điều dễ hiểu.
Mình có trách gì ko? Không trách.
Mình chỉ thấy buồn bã thôi.
Mình ko biết, mình thật sự chỉ thấy buồn bã thôi.
Cậu ạ.
Mình đã tưởng rằng sự chờ đợi của mình thật sự đã có kết quả, và ng ta là điều tốt đẹp nhất mình tìm thấy trong cuộc sống này.
Rốt cuộc thì, chỉ nên tin tưởng vào bản thân mình mà thôi.Mà chính xác là, chỉ có bản thân mình để tin tưởng mà thôi.