Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

Xin em luôn giữ môi cười...

HN đêm qua mưa cậu ạ. Mình nằm ôm gối nghe mưa gõ rào rào trên mái tôn, Bằng Kiều hát Cơn bão lòng buồn đến não nuột. Nhưng rồi mình ngủ rất ngon.
Sáng nay HN mát lạnh, gió se se, không khí thấm đẫm hơi nước, mình mặc một cái áo len mỏng màu cam thật rực rỡ và tự nhủ, mình phải thật tươi tỉnh và xinh đẹp. Từ ngày cậu viết cho mình cái note "xin em luôn giữ môi cười", câu hát ấy cứ ngân nga mãi trong đầu mình, từng ngày, từng ngày, thấm vào tim mình, nhen nhóm ngọn lửa ở trong đó, để mình có thể mỉm cười mọi lúc, tận hưởng từng niềm vui nhỏ...
Và giờ mình cũng muốn nói với cậu như vậy
Xin em luôn giữ môi cười
Nói một cách thực lòng, hạnh phúc đang đi vắng trong cuộc đời chúng ta. Chúng ta sống từng ngày đầm ấm, đủ đầy, êm đẹp. Nhưng không thực sự hạnh phúc. Vì trái tim chúng ta khuyết đi 1 mảng. Vì một nỗi buồn trong đó, sâu nặng như biển cả. Nỗi buồn đó, không có cách gì khỏa lấp đi được, dù chúng ta cười nhiều như thế nào đi chăng nữa, vui cỡ nào đi chăng nữa...
Nhưng rồi tất cả sẽ qua, phải không? Hôm trước xem bộ phim Cẩm Y Vệ, nhân vật nữ chính nói 1 câu làm mình mỉm cười "Còn hy vọng là còn hạnh phúc"
Đúng vậy cậu ạ. Còn hy vọng tức là còn hạnh phúc. Mà chúng ta, thì còn cả bầu trời cho hy vọng :). "Em chưa lấy chồng, có nghĩa là em còn cả cuộc đời phía trước để mà mơ ước"- Chị đồng nghiệp đã nói với mình như vậy đấy.
Mình mong cậu giữ được nụ cười bình thản trên môi. Mỗi lúc buồn, hãy lẩm nhấm hát "Xin em luôn giữ môi cười, mỗi ngày một niềm vui mới" như mình đã từng. Để niềm vui đó trở thành ngọn lửa, bé nhỏ thôi, nhưng nhen nhóm trong trái tim cậu.
Khi cậu còn giữ được ngọn lửa ấy trong tim, nghĩa là hạnh phúc vẫn còn đang tìm đến....
                                                                              
                                                                                                     From Hanoi